Soạn: Kể Chuyện: Kể Chuyện Được Chứng Kiến Hoặc Tham Gia
Dạy
Đề tài: Kể chuyện về một giấc mơ đẹp của bản thân hoặc của bạn bè, người thân.
Học sinh chọn câu chuyện kể về những ước mơ đẹp đẽ của bản thân hoặc của bạn bè, người thân. Lời kể cần tự nhiên, chân thực, kết hợp lời kể với cử chỉ, điệu bộ.
Phân công
Ở đời ai chẳng có ước mơ. Riêng tôi, ước mơ cháy bỏng là trở thành một bác sĩ giỏi. Giấc mơ này có từ hồi em học lớp 3.
Khi ấy, vào một buổi trưa hè, tôi bị sốt, mẹ đưa tôi đến bệnh viện khám bệnh. Tôi nhớ rất rõ hình ảnh bác sĩ khám bệnh cho tôi. Bác sĩ mặc áo khoác trắng và đội mũ trắng. Đặc biệt là đôi mắt hiền ẩn trong cặp kính trắng, những cử chỉ tận tình của bác sĩ đã để lại ấn tượng khó quên trong lòng tôi. Khi nghe bác sĩ chẩn đoán và điều trị, em chợt ước sau này mình sẽ trở thành một bác sĩ giỏi. Giấc mơ ấy làm tôi phấn chấn hẳn lên, như thể tôi đã quên hết bệnh tật của mình. Bác sĩ khám và kê đơn thuốc cho tôi, dặn phải uống đúng liều lượng, ăn uống đầy đủ chất dinh dưỡng. Trước khi tiếp tục công việc của mình với những bệnh nhân khác, bác sĩ không quên nở nụ cười thân thiện và những lời dặn dò chu đáo để bệnh nhân nhanh chóng bình phục.
Được tiếp xúc với bác sĩ từ bi, nét mặt tôi như vui lên.
Thấy vậy, mẹ tôi hỏi:
“Bạn cảm thấy bớt mệt mỏi hơn, phải không?” Điều gì khiến tôi cảm thấy rất hạnh phúc? Tôi liền kể cho mẹ nghe giấc mơ của mình:
– Ước mơ của em là trở thành một bác sĩ giỏi.
Mẹ hỏi:
– Nếu ước mơ sau này thành hiện thực, bạn có tận tâm với nghề và yêu thương bệnh nhân không?
Tôi hào hứng trả lời mẹ:
– Có mẹ! Tôi sẽ tận tâm với nghề vì đây là nghề của bác sĩ, liên quan đến tính mạng con người. Và tôi sẽ hết lòng yêu thương bệnh nhân như bác sĩ đã khám bệnh cho tôi.
Mẹ tôi rất vui vì tôi có một giấc mơ đẹp. Mẹ tôi khuyên tôi nên học tập chăm chỉ và tập thể dục để đạt được ước mơ của mình.
Tôi thầm mong ước mơ của mình sẽ thành hiện thực. Tôi cũng tự nhủ: Không có thành công nào tự đến nếu không chăm chỉ học tập, kiên trì rèn luyện và nhìn về tương lai.