Cơn mưa
Dạy
I. KIẾN THỨC CƠ BẢN CẦN CÓ
Đầu tiên. Trần Đăng Khoa viết bài thơ này năm 1967, khi tác giả mới chín tuổi, được mệnh danh là “thần đồng thơ”.
2. Sử dụng nhiều biện pháp nhân hóa kết hợp với óc quan sát tinh tế, tác giả đã miêu tả sinh động khung cảnh thiên nhiên trước và trong những trận mưa rào ở làng quê, đồng thời ca ngợi vẻ đẹp của người nông dân “Đội sấm”. / Đội tia chớp / Đội mưa.”
Nhà thơ đã miêu tả cơn mưa với nhiều sự việc khác nhau trước và trong cơn mưa, mỗi sự việc đều thể hiện sự tinh tế trong quan sát, sự miêu tả hồn nhiên mà tài tình của tác giả.
II. HƯỚNG DẪN ĐỌC – HIỂU VĂN BẢN
Đầu tiên. Bài thơ miêu tả cơn mưa rào mùa hè ở vùng đồng bằng Bắc Bộ thường kèm theo giông, sét và gió giật mạnh.
Bài thơ tả cơn mưa qua hai giai đoạn: Lúc sắp mưa và lúc sắp mưa. Bốn câu cuối khi trời mưa có thể tách thành một đoạn riêng. Từ đó, có thể chia bài thơ thành ba phần.
Phần 1: Từ đầu đến cuối Muỗi / Khiêu vũ: Cảnh trời sắp mưa.
Phần 2: Tiếp theo Lá cây hả hê: Cảnh khi trời mưa.
Phần 3: Phần còn lại: Hình ảnh người nông dân dưới mưa.
2. Bài thơ làm theo thể tự do, nhịp điệu linh hoạt, gồm các nhịp 1, 2, 3, 4, chủ yếu là nhịp 2. Điều đó tạo điều kiện cho sự thể hiện phóng khoáng những quan sát về sự vật. nhà văn.
3. Tác giả đã quan sát, miêu tả sinh động trạng thái, hoạt động của cây cối, con vật trước và trong cơn mưa.
Một) – Các con vật khi trời sắp mưa có phản ứng khác nhau:
+ Mối non bay cao, mối già bay thấp.
+ Gà con rối tìm chỗ trốn.
+ Kiến hành quân đầy đường.
– Cây cỏ cũng từng loài và dáng vẻ:
+ Hàng ngàn cây mía múa gươm.
+ Cỏ gà rung tai nghe.
+ Bụi tre để triệt lông.
+ Hàng bưởi đung đưa ôm những em đầu tròn hói.
+ Cây dừa bơi.
+ Những con mùng nhảy.
– Trong cơn mưa:
+ Cóc nhảy chồm chồm.
+ Tiếng chó sủa…
+ Cây cối hả hê.
Động từ như: diễu hành, khiêu vũ, rung động, lắng nghe, lắc lư… ; tính từ như: lộn xộn, tròn và hói, mù trắng, chéo, tung hứng, hả hê… được dùng đúng chỗ, góp phần miêu tả sinh động cảnh vật.
b) Nhân hóa được sử dụng rất rộng rãi
Chúa mặcđường mía kiếm hiệpkiến bước đềucỏ gà rung tai nghebụi trengại triệt lôngbưởi bế những đứa trẻ đầu tròn hóisấm sét Xuống sân khách cườicây dừa cánh tay bơiđỉnh của cây tầm ma khiêu vũ…
Phép nhân hóa này làm cho toàn bộ thế giới cây cỏ, thiên nhiên hoạt động cũng sinh động, đa dạng như thế giới con người. Thiên nhiên giống như trong trận chiến: Thần mặc áo giáp đen, múa gậy múa kiếm, đàn kiến diễu hành nhưng có những hoạt động bình dị khác như cởi quần áo, bơi lội, khiêu vũ, bế em bé…
Việc sử dụng thành công biện pháp nhân cách hóa là nhờ óc quan sát tinh tế của tác giả, kết hợp với sự liên tưởng phong phú. Rất nhiều nhân cách hóa, nhưng không lặp lại, nhưng với các tính năng độc đáo.
4. Đoạn thơ chỉ tả cảnh thiên nhiên, cuối khổ thơ xuất hiện hình ảnh con người:
Bố tôi đi cày về
Đội sấm sét
đội tia chớp
Đội nó lên trong mưa…
Người cha vốn chỉ là nông dân bỗng trở nên to lớn lạ thường, mặc sấm chớp, mưa gió. Hình ảnh người nông dân có tầm vóc to lớn, dáng điệu vững chãi, hiên ngang như một vị thần giữa trời đất có sức mạnh sánh ngang với thiên nhiên. Trong mắt đứa trẻ chín tuổi, người cha đi cày là một người đàn ông đẹp đẽ và hào hoa.
III. HƯỚNG DẪN ĐÀO TẠO
Đầu tiên. Để có thể thuộc lòng đoạn văn này, cần chú ý đến thứ tự miêu tả sự việc. Bạn có thể tóm tắt những điều được mô tả theo thứ tự sau:
(1) Mối, (2) Gà con, (3) Chúa trời, (4) Cây mía ngút ngàn, (5) Kiến, (6) Lá khô, (7) Bụi bay, (8) Cỏ gà, (9) Tre bụi cây, (10) Hàng bưởi, (11) Tia chớp, (12) Sấm sét, (13) Cây dừa, (14) Ngọn tầm ma, (15) Mưa, (16) Đất trời…
Nhìn vào bản tóm tắt này, tôi dễ nhớ bài thơ. Sau khi đọc phần tóm tắt nhiều lần, tôi có thể đọc nó từ trí nhớ.
2. Khi học bài thơ này, không biết tôi có dịp quan sát những cơn mưa rào hay mưa xuân hay không. Nên nhớ những cơn mưa đã gặp. Sau đó, có thể quan sát gián tiếp bằng hình ảnh trong phim, bằng cách đọc những bài thơ, bài báo viết về mưa. Kết hợp với lí thuyết về văn miêu tả đã học, em có thể tả cảnh mưa mà em lựa chọn.
Mai Thư