Kể chuyện: Dành cho mọi người
Dạy
Đầu tiên. Năm 1235, khi Trần Quốc Tuấn mới 5, 6 tuổi, cha là Trần Liễu có hiềm khích với vua Trần Thái Tông. Năm 1251, Trần Liễu lâm bệnh nặng, trăng trối trước khi chết, dặn Trần Quốc Tuấn lấy lại tấm ngói cho vua. Biết cha không quên mối hận xưa và thương cha, Quốc Tuấn gật đầu để trấn an cha nhưng anh không cho đó là điều đúng đắn và luôn tìm cách hòa giải mối thù trong gia đình.
2. Cuối năm 1284, nhà Nguyên lại kéo hàng vạn quân sang xâm lược nước ta. Thế giặc mạnh như chẻ tre. Vua Trần Nhân Tông (cháu Trần Thái Tông) mời Hưng Đạo về kinh. Vừa từ Vạn Kiếp về Thăng Long, dừng thuyền ở bến Đông, ông sai người mời Thượng tướng Thái sư Trần Quang Khải (con vua Trần Thái Tông) sang bàn kế đánh giặc. Biết Quang Khải ngại tắm, ông sai người chuẩn bị nước thơm và xin tắm cho ông. Ông đích thân cởi áo Quang Khải, xức nước thơm lên người Quang Khải và thân mật nói đùa:
– Hôm nay may mắn được tắm cho sư Thái.
Quang Khải cũng không kìm được xúc động, đùa lại:
– Tôi thực sự may mắn vì được anh Quốc Thiết tắm.
Trước tấm lòng chân thành của cả hai người, hiềm khích của đôi bên được xóa bỏ.
3. Ngày hôm sau, hai người vào cung. Nhà vua đang chờ bàn việc nước.
Nhà vua thắc mắc:
– Lần trước giặc Nguyên đã bị ta đánh bại. Nhưng lần này chúng đông và mạnh hơn trước. Các bạn có kế hoạch gì để giữ hòa bình không?
Hưng Đạo kể cặn kẽ mọi việc, từ việc trấn giữ biên ải, bổ tướng…, và ông nhấn mạnh:
– Khẩn cấp triệu tập các bô lão trong cả nước về kinh để bàn bạc. Không có sức mạnh nào mạnh hơn sức mạnh của một trăm người! Anh em hòa thuận, trên dưới một lòng, kẻ thù khác dù mạnh đến đâu cũng phải đánh bại!
Vua ngôn từ.
Một buổi sáng đầu xuân năm 1285, các bô lão trong cả nước tề tựu về điện Diên Hồng. Vua và quan các trần tề tựu đông đảo. Vua hỏi:
– Nhà Nguyên sai sứ đem thư xin mượn đường đánh Chiêm Thành. các bạn nghĩ sao?
Hưng Đạo nói:
– Cho giặc mượn đường là mất nước!
Tất cả điện đồng thanh:
– Không được cho địch mượn đường!
Nhà vua nói tiếp:
– Chúng ta nên hòa hay nên chiến đấu?
Điện Diên Hồng như rung chuyển trước tiếng reo hò của hàng ngàn người:
– Nên đánh!
– Sát Thất!
4. Nhờ trên dưới đồng lòng, vua tôi hòa thuận… quân dân ta đã đánh tan quân Nguyên xâm lược, giữ vững nền độc lập của nước nhà.
(Dựa theo Đại Việt sử kí toàn thư)
trăng sáng