Kể chuyện: Lớp trưởng em
Dạy
Đầu tiên. Vân được bầu làm lớp trưởng. Hết giờ học, lũ con trai chúng tôi kéo nhau ra một góc, hăng hái nhận xét. Lâm “voi” dõng dạc nói:
-Sao lớp trưởng gầy và lùn thế, chẳng ra dáng gì cả…
Quốc “lem” nói:
– Lớp trưởng phải nhanh mồm nhanh miệng. Cái Vạn cạy răng không nói một lời, nhưng ra lệnh cho mọi người.. câm.
Cá nhân tôi cho rằng lớp trưởng phải học giỏi. Vân chỉ được cái chăm chỉ chứ không học hơn em.
2. Hôm qua cô giáo trả bài kiểm tra. Cái Văn được mười điểm, bài của tôi chỉ được năm, lý do là khi tôi điền bản đồ, tôi đã “di tản” Hà Tây và Hòa Bình về biên giới phía Bắc.
Như hôm trước Vân làm lớp trưởng, hôm sau có nhiều chuyện đáng nhớ.
3. Trống xếp hàng một lúc thì Quốc từ đâu lao tới, miệng lắp bắp:
– Chết… chết tôi. Hôm nay là ngày trực của tôi, tôi… tôi lại ngủ quên.
Tất cả đều hoảng sợ. Lớp tôi vừa đăng ký tham gia cuộc thi. Nhưng trong lớp, chúng tôi
Tôi ngạc nhiên: lớp học sạch như lau, bàn ghế ngay ngắn, bảng đen rõ nét chữ cô trò tròn trịa: “Thứ ba, ngày 27 tháng 8,…”. Nét chữ của Vân! Lâm tròn mắt, tôi và Quốc thở phào nhẹ nhõm.
4. Buổi chiều, chúng tôi đi làm. Nắng gắt. Từng người mồ hôi lưng, cổ khô khát. Chợt Lâm kêu lên:
– Kem! Kem! Này các cậu!
Đám con trai chúng tôi ùa vào, bao vây những chiếc phích đựng kem. Vân mồ hôi nhễ nhại, nhanh chóng phát kem cho mọi người.
Quốc vừa ăn vừa ăn:
– Lớp trưởng quá “tâm lý”. Này, bạn đã lấy kem ở đâu vậy?
– Cô bán kem cho mượn cái phích. Tiền thuộc về đội lao động mùa hè…
Bây giờ, nếu có ai hỏi về lớp trưởng của tôi, tôi sẽ tự hào nói: “Vân không những học chăm mà còn học rất giỏi”.
Hỏi Lâm thì sẽ to tiếng.
Và không cần phải hỏi, Quốc cũng sẽ khoe ngay: “Vân củ tỉ mỉ và tài giỏi khiến bọn con trai chúng tôi ai cũng phải nể phục”.
(Theo Lương Tố Nga)
Ghi chú:
– Điên cuồng: từ ngữ miêu tả vẻ sợ hãi hiện rõ trên nét mặt, cử chỉ.
– kéo: có khả năng làm nhiều việc, kể cả việc nặng
– Củ mì: nhẹ nhàng, ít nói và hơi chậm.
trăng sáng