Kể chuyện: Con búp bê của ai
Dạy
Đầu tiên. Nga là một cô gái ham chơi và tẻ nhạt. Vào dịp hè, Nga đòi mẹ mua cho một con búp bê xinh xắn. Nhưng sau khi chơi được một lúc, Nga lại để con búp bê lên nóc tủ cùng những đồ chơi khác để bám bụi.
Trời trở lạnh, búp bê chỉ có một chiếc quần lót. Chiếc váy của búp bê bị Nga xé toạc rồi vứt đi đâu không rõ. Một đêm nọ, trời lạnh quá, con búp bê thút thít. Chị Lật Đạt đang ngủ chợt tỉnh dậy hỏi:
– Tại sao em lại khóc?
– Tôi không có quần. Tôi rât lạnh. Còn cô, may là chiếc mũ dính chặt vào người nên không cởi ra được.
“Cô ấy thật tệ,” Lít Đạt nói, “Cô ấy làm chúng tôi cười, nhưng cô ấy chưa bao giờ để ý đến chúng tôi.
Búp bê thổn thức:
Tôi không muốn sống với cô ta nữa. Tôi đi đây.
2. Nói rồi, con búp bê bỏ tủ, tìm cách trèo lên tường, chui qua lỗ thông hơi trên cửa nhảy xuống đường. Cô Lý Đạt gọi lại dù thế nào đi chăng nữa. Cô ấy gọi cho Nga. Nhưng chị Nga vẫn trùm chăn ngủ. Bà Lật Đạt tiếc là mình tròn và không có chân. Nếu vậy, tôi cũng sẽ rời đi.
Sáng hôm sau, hơn bảy giờ chị Nga thức dậy. Nhìn vào tủ, nó trống rỗng. Nga kêu lên: “Ai lấy con búp bê của tôi?” Mẹ bảo chị Nga phải vất vả tìm con búp bê trong góc tủ, gầm giường. Nga miễn cưỡng làm theo. Nhưng tìm đâu ra búp bê nữa!
3. Đêm hôm trước, tôi rất vui khi được ra khỏi con búp bê, tôi chạy sang đường tiếp theo. Nhưng đến đêm, trời lạnh, không đi tiếp được, búp bê phải tìm một gốc cây to, nấp vào đống lá khô ai cuốn cho khỏi lạnh. Sáng hôm sau, một cô bé đi ngang qua nhìn thấy một con búp bê trong đống lá và kêu lên:
– Ôi con búp bê đẹp quá, ai lại vứt đi thế này, mãi thế.
Hỏi mấy nhà xung quanh không ai nhận, cô gái đem búp bê về lau chùi cẩn thận. Cô ấy nói:
– Tại sao búp bê không có áo? Tội nghiệp, tôi sẽ làm cho bạn một chiếc váy.
Thế rồi, ngay tối hôm đó, cô bé hớn hở cắt và may một chiếc váy rất đẹp cho búp bê. Rồi cô ôm con búp bê và đi ngủ. Trong vòng tay yêu thương của mẹ, dưới tấm chăn len ấm áp, búp bê vô cùng hạnh phúc. Nó thì thầm vào tai cô gái đang mơ màng trong giấc ngủ:
– Chị ơi. Anh muốn ở bên em đến hết cuộc đời.
Hồ Phương
* Nghĩa: Tâm trạng của búp bê khi bị chủ bỏ rơi và niềm vui của búp bê khi được chủ mới nâng niu, quý trọng.
trăng sáng